Các đài truyền hình hiện nay thường mời những người nổi tiếng (nhất là các ca sĩ, nghệ sĩ…) dẫn dắt chương trình. Chính những người này khiến khán giả nhiều khi “cười ra nước mắt” vì khả năng chuyên môn có hạn và ít có khiếu dẫn dắt chương trình. Có thể nhắc tới hai MC của gameshow “Hát với ngôi sao” do HTV thực hiện, đã bị phản ứng với những lần liên tục lặp lại cụm từ “Biết nói sao đây? Đúng rồ..ồ..ồi!” khá… vô duyên.
Tương tự, ở gameshow “Tam sao thất bản” của VTV3, nữ MC luôn tỏ ra quá… hào hứng vung vẩy tay chân, cười cợt om sòm quá trớn hệt như đang ở nhà… mình! Còn ca sĩ S.L – V.K từng có những biểu hiện không phù hợp bởi cách phục trang lẫn lời phát ngôn thiếu kiểm soát trong gameshow “Thế giới vui nhộn”.
Hoặc một nữ ca sĩ khi tham gia “Vietnam Idol” cũng đã phát ngôn tùy hứng, ngồi bật nghiêng bật ngửa, cười hô hố một cách hết sức “tự nhiên chủ nghĩa” ngay trên sóng truyền hình trước đông đảo hàng triệu khán giả xem đài!
Trên thực tế, một MC giỏi là người phải có những kỹ năng cơ bản cộng với việc được đào tạo một cách chính quy. Nhưng để cho các MC của chúng ta có thể “bền” được với nghề và thể hiện đúng “phong cách văn hóa”, điều cần nhất ở họ là khả năng tự học.
Không chỉ học theo kiểu bắt chước các MC nổi tiếng nước ngoài mà còn phải đọc nhiều, xem nhiều những thứ khác có liên quan đến công việc của mình. Những cái đó được gọi chung là “tri thức tổng hợp” cộng với năng khiếu ăn nói lưu loát.
NHƯ QUỲNH (TPHCM)
Ngôn ngữ truyền hình bị lai căng
Bên cạnh trang phục, bố cục nội dung, cách ứng xử... thì ngôn ngữ cũng là một trong những hình thức biểu hiện của văn hóa trong các chương trình truyền hình. Tuy nhiên một thực tế đáng buồn hiện nay là ngôn ngữ truyền hình đang ngày càng bị “lai căng hóa”. Cấu trúc ngôn ngữ, những cách nói truyền thống của người Việt đang dần mất đi, thay vào đó là sự ảnh hưởng của những cấu trúc tiếng Anh.
Như có thể kể đến cuộc thi Chuông vàng vọng cổ 2008 được truyền hình trực tiếp trên kênh HTV 9 cách đây chưa lâu. Một dòng chữ rất to nằm ngay chính giữa phông nền sân khấu, in tên của nhà tài trợ: SÀI GÒN CÔNG THƯƠNG NGÂN HÀNG. Ba tôi khi xem chương trình ấy đã hỏi đùa: “Trước giờ ba chỉ quen gởi tiền ở Ngân hàng Sài Gòn Công Thương, giờ có thêm Sài Gòn Công thương ngân hàng nữa à?”. Quả thật, lẽ ra những người tổ chức chương trình phải để dòng chữ “Ngân hàng Sài Gòn Công thương” (nếu muốn nói bằng tiếng Việt), chứ tại sao lại có một cách nói “nửa Tây nửa ta” như thế?
Trong nhiều gameshow trên truyền hình, cả MC lẫn các khách mời và người chơi đều rất ưa dùng từ “yes/ yeah”, vốn là một danh từ có nghĩa “vâng, phải” trong tiếng Anh để biểu lộ cảm xúc.
Thời kỳ hội nhập không thể tránh khỏi sự ảnh hưởng và giao lưu về văn hóa, trong đó có sự ảnh hưởng và giao thoa về ngôn ngữ. Tuy nhiên không phải vì thế mà chúng ta có thể mặc nhiên chấp nhận những lối nói “nửa tây nửa ta”, lai căng như thế. Cái gì tiến bộ thì tiếp thu và học hỏi, nhưng những gì vốn đã thuộc về bản sắc văn hóa, truyền thống của dân tộc thì không nên biến đổi như vậy.
T. TÂM
(Lớp Ngôn ngữ 4, ĐH KHXH & NV TPHCM)
0 comments:
Post a Comment