Saturday, 21 February 2009

Nước mắt làng lặn


Vì miếng cơm manh áo, người dân xã miền núi Kỳ Xuân (huyện Kỳ An, tỉnh Hà Tĩnh) rời làng quê bình yên vào các tỉnh phía Nam hành nghề lặn thuê. Nghề lặn đã giúp họ tạo dựng cơ ngơi cho gia đình với một cuộc sống tương đối ổn định. Nhưng trong đồng tiền họ đem về, lẫn trong vị mặn của nước biển còn có vị của mồ hôi, nước mắt và cả máu. Đến nay, cả 8 làng trong xã đã có hơn 100 người tàn phế, tử nghiệp vì nghề lặn thuê này.


Sống nhờ biển


Dẫn tôi đi trên con đường vào xã Kỳ Xuân, anh Trần Thỏa nói: “Từ khi trong xã có nhiều người đi lặn thuê, nhiều nhà đã xóa được tranh tre, nứa lá, mà xây được nhà cao tầng đó. Mấy bữa ni, do giáp tết, một số người đi lặn thuê về thăm nhà, chứ ngày thường anh đến, trong xã ni chủ yếu là các cụ già, đàn bà và con nít thôi”.


Ông Nguyễn Xuân Lĩnh, Phó Chủ tịch UBND xã Kỳ Xuân, cho biết: “Toàn xã có 8 làng thì cả 8 làng đều có dân đi lặn thuê khắp trong Nam ngoài Bắc, nhưng đông nhất là họ vào lặn bắt sò, mò trai ở Bình Thuận. Từ những năm 1993 trở lại đây, trung bình mỗi năm có hơn 600-700 lượt người dân đi lặn, có những năm hơn 1.000 người đi. Đến nay, từ nghề đi lặn thuê nhiều hộ trong xóm kinh tế có khá hơn, nhưng cũng hay nhận được... tin buồn”. 



<

0 comments:

Followers

Archive

 

Thư Viện Việt Nam. Copyright 2008 All Rights Reserved Revolution Two Church theme by Brian Gardner Converted into Blogger Template by Bloganol dot com