Trong đầu tôi vẫn đang bay bổng với hình ảnh Nga My của nữ hiệp Quách Tường, của chưởng môn Duyệt Tiệt Sư Thái và của mỹ nữ Chu Chỉ Nhược. Chưa đến Nga My mà đã thấy Nga My gần gũi, nhất là đối với dân ghiền truyện võ hiệp kỳ tình Kim Dung như tôi.
Thực ra, Nga My là đất của Phật, là một trong tứ đại danh sơn Phật giáo của Trung Quốc, cùng với Phổ Đà sơn ở Chiết Giang, Ngũ Đài sơn ở Sơn Tây và Cửu Hoa sơn ở An Huy. Đạo giáo đến Nga My từ thời Đông Hán, sau đó dần nhường chỗ cho Phật giáo phát triển cực thịnh vào thời Đường. Trường phái võ thuật Nga My chính là sự kết hợp giữa Phật giáo và Đạo giáo.
Sương tan dần, bây giờ, ngước mặt lên mới thấy được phẩn nào sự hùng vĩ, cao ngất của Nga My. Núi sừng sững, dựng đứng, chọc thẳng vào mây. Mạnh Tử từng nói: “Lên Thái Sơn thấy thiên hạ nhỏ lại”. Thế nhưng, với Nga My cao 3.099m thì Thái Sơn chỉ đứng ở vị trí khiêm tốn với chiều cao 1.545m.
Ngay cả Hoa Sơn của Lệnh Hồ Xung trong Tiếu ngạo giang hồ cao nhất Ngũ Nhạc cũng chỉ có 2.200m. Chẳng trách gì nhà thơ Lý Bạch đã thốt lời ca ngợi: “Nga My cao hơn cả bầu trời Tây Cực”.
<
0 comments:
Post a Comment